Chúng ta được dạy phải cư xử đúng chuẩn mực để người khác không đánh giá, để người thân không cảm thấy phiền lòng, nhưng không được dạy cách trân trọng chính mình.
Chúng ta biết, hiểu và thấy mỗi một con đường duy nhất. Rằng ta phải yêu một ai đó, kết hôn với một ai đó thì đời ta mới có ý nghĩa, mới trọn vẹn. Ta không thấy ý nghĩa với sự tồn tại của mình.
Ta tưởng rằng phần lớn những khó khăn, mệt mỏi hằng ngày mà ta phải đối diện là do người xung quanh, là do áp lực cuộc sống mà không nhận ra rằng ta đã và đang mời gọi những khó khăn ấy tới với cuộc sống của mình. Và đau khổ vẫn mỗi ngày tiếp diễn.
Sau những năm tháng gồng mình, trốn mình, ta dần xa lạ với chính mình. Ta cần một ai đó để nghe mình, để hiểu mình, để thương mình. Vậy mà, ta chưa từng dừng lại để hỏi "Mình có đang yêu mình hay không?"
Và đôi khi hỏi xong, chúng ta cũng lại bị cuốn vào những vòng xoáy khác nhau, để rồi quên luôn cả câu hỏi. Thật là trớ trêu.
Vậy nên, khóa học này mới hiện diện trong cuộc đời bạn. Chọn nó hay không là do bạn đó.